Số lần ghé thăm

12/9/11

Chủ nhật thảnh thơi




Thơ…dỗi
Mình nhớ hồi xưa cánh nữ sinh phổ thông hay truyền tay nhau chép bài thơ Lính mà em trong đó có 1 đoạn nói về hờn dỗi của người con gái đã trót yêu người lính...


Lính mà em!
"Em trách anh sao gửi thơ chậm thế
Em đợi hoài giận đấy,cho mà xem
Thư anh viết,có bao giờ chậm thế
Hành quân nhiều đấy chứ,lính mà em.
.
Ngày về phép,em hẹn anh dạo phố
Tay chinh nhân,đan năm ngón tay mềm
Em xót xa,đời anh nhiều đau khổ
Anh chỉ cười và nói,lính mà em.
.
Có những hôm,dạo chơi trên phố
Trời mưa hai đứa đứng trên thềm
Anh che cho khỏi ướt,tà ao tím.
Anh quen rồi ,không lạnh,lính mà em.
.
Ghét anh ghê,chi được tài biện hộ.
Làm người ta càng thêm nhớ,thêm thương.
Em xa lánh,những ngày vui trên phố
Để thương người hay nói,lính mà em"


Hình như cho đến nay chưa ai xác định rõ tác giả của bài thơ tình nổi tiếng này thì phải . Rồ
i bài tiếp

Bến ....dỗi

"Bến đỗ nào đâu chỉ một thuyền...
Bốn mùa mưa nắng bến đầy vơi
Lặng lờ bến tiễn thuyền bao chiếc !
Xa vắng thuyền ơi ! Bến đợi chờ

Trước sau bến đợi thuyền phiêu bạt
Dẫu biết trăm năm bến bạc đầu .
Dù thuyền còn nhớ , thuyền không nhớ
Bến vẫn còn đây - bến đợi thuyền !

Bình minh - trăng sáng - hoàng hôn phủ...
Những tưởng thuyền xa - chợt trở về
Đường đời đau khổ - thuyền chợt "ngộ"
Bến đỗ ngày xưa, chốn quay về !"...











 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét